Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười

Trong suốt hơn một thập kỷ phát sóng, Running Man không chỉ mang lại tiếng cười sảng khoái cho khán giả mà còn trở thành một phần không thể thiếu trong tuổi trẻ của hàng triệu người yêu truyền hình thực tế châu Á. Nhưng đằng sau những pha rượt đuổi nghẹt thở, tiếng cười bất tận và tinh thần “chơi hết mình”, là những câu chuyện hậu trường ít ai biết nơi mà sức ép, giọt mồ hôi và cả nước mắt âm thầm tồn tại.

Áp lực “chạy” không ngừng nghỉ

Dù thời lượng phát sóng mỗi tập chỉ khoảng 90 phút, nhưng quá trình ghi hình Running Man có thể kéo dài suốt 12 đến 18 tiếng đôi khi xuyên đêm. Nhiều tập còn yêu cầu di chuyển đến nhiều địa điểm khác nhau, cả trong và ngoài Hàn Quốc. Không ít lần, các thành viên phải quay trong thời tiết khắc nghiệt lạnh buốt mùa đông hoặc giữa cái nắng thiêu đốt mùa hè.


Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười


Yoo Jae Suk từng chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn rằng: “Mọi người nghĩ rằng chúng tôi chỉ chơi và cười, nhưng thật ra, có hôm về đến nhà là không nhấc nổi người khỏi giường vì mệt.”

Những chấn thương âm thầm

Là chương trình vận động nhiều, Running Man cũng không ít lần ghi nhận những chấn thương của thành viên. Kim Jong-kook “người năng lực” nổi tiếng với cơ bắp cuồn cuộn từng bị rách dây chằng đầu gối do vận động quá mức trong quá trình ghi hình. Dù có thể lực vượt trội, anh vẫn không tránh khỏi ảnh hưởng từ cường độ làm việc kéo dài suốt nhiều năm.

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười


Có thời điểm, Jong Kook phải đeo nẹp gối và hạn chế di chuyển, nhưng vẫn cố gắng tham gia đầy đủ các phần chơi để không làm gián đoạn chương trình. Anh từng chia sẻ: “Tôi không muốn khán giả nghĩ mình không nỗ lực chỉ vì bị thương. Nhưng đôi khi cơ thể lên tiếng và mình buộc phải chậm lại.”

Ngoài ra, các thành viên như Song Ji Hyo cũng không ít lần trượt ngã, bong gân; thậm chí có những phân đoạn cả đội phải chườm đá ngay tại hiện trường hoặc giấu băng gạc sau lớp phục trang để tiếp tục ghi hình.

Khi tiếng cười là trách nhiệm

Không ít khán giả nghĩ rằng các thành viên chỉ cần “diễn tự nhiên” là xong. Nhưng thực tế, việc giữ cho không khí luôn hài hước, vui vẻ trong suốt nhiều giờ quay là một áp lực tâm lý không nhỏ. Các “mảnh hài” như Haha, Lee Kwang Soo (trước đây), hay Yang Se Chan hiện nay đều phải liên tục nghĩ cách pha trò, tạo tình huống và giữ nhịp dẫn dắt câu chuyện.

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười


Ji Suk-jin thành viên lớn tuổi nhất từng chia sẻ: “Tôi sợ nhất là lúc cảm thấy mình không còn buồn cười nữa. Áp lực đó âm thầm đè nặng lên vai suốt cả buổi quay.”

Mối quan hệ thực sự khi máy quay tắt?

Một trong những điều khiến người xem yêu mến Running Man chính là sự gắn bó thân thiết giữa các thành viên. Nhưng ít ai biết, để có được sự hòa hợp như hôm nay, họ cũng từng trải qua mâu thuẫn và hiểu lầm. Sau sự rút lui gây tranh cãi của Kang Gary năm 2016, chương trình đã phải đối mặt với làn sóng chỉ trích. 

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười


Có tin đồn rằng một số thành viên cảm thấy bị "đâm sau lưng" vì không được thông báo trước. Tuy nhiên, theo thời gian, họ chọn cách đối thoại và hàn gắn, bởi Running Man không chỉ là công việc đó là một phần tuổi trẻ và sự nghiệp của mỗi người.

Nơi giữ lửa, không chỉ là một chương trình

Trên thực tế, không phải thành viên nào cũng ở lại Running Man vì danh tiếng hay tiền bạc. Có người thừa nhận rằng thu nhập từ chương trình không bằng các show khác, nhưng họ vẫn gắn bó vì đây là “mái nhà thứ hai”, là nơi mang lại tiếng cười thật sự cho hàng triệu khán giả mỗi tuần.

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười

Hậu trường Running Man: Những điều chưa kể sau tiếng cười

Và có lẽ, chính điều đó sự chân thành và kiên trì sau ánh đèn sân khấu mới là thứ giữ chân người xem lâu đến thế. Khi tiếng cười không chỉ là giải trí, mà còn là kết nối, là hồi ức, là động lực để “chạy tiếp” trong cuộc sống.

Lượt bình luận

Mới hơn Cũ hơn